Shopee Chạm để tắt
Skip to main content

Tác giả: Giang Sơn Như Họa

Hóa Ra Là Bán Vịt Quay

Khi đang chấm bài tập về nhà của học sinh, tôi nhìn nội dung bài của cậu bé mà há hốc mồm kinh ngạc:
【Anh trai em làm vịt* đã nhiều năm rồi, bây giờ đột nhiên làm không được  nữa…】
Vì sức khỏe thể chất lẫn tinh thần của búp măng non, tôi quyết định hẹn gặp anh trai cậu bé để nói chuyện.
Ai ngờ cậu học trò lại hiểu nhầm ý tôi, cứ một mực muốn giới thiệu anh trai cho tôi.
Tôi từ chối khéo léo: “Cô không thích đàn ông làm cái nghề này lắm…”
Nhưng cậu học trò chẳng hiểu gì, ngược lại còn sốt sắng:
“Anh trai em cũng không nhất thiết phải làm vịt, làm gà* thì sao? Cô có thích không ạ?”
Tôi: ?

——-

(*Vịt: bên TQ còn có nghĩa là trai bao. Gà*=gái bao)

Nhận Nhầm Bạo Quân Thành Vị Hôn Phu

Dư Yểu là cô nương may mắn ai ai cũng ngưỡng mộ ở thành Tô Châu. Bởi vì từ nhỏ, mẫu thân nàng đã định cho nàng một vị hôn phu thân phận cao quý – Thế tử Trấn Quốc Công.

Thế nhưng, năm nàng mười ba tuổi, vận may bỗng dưng chấm dứt. Cha mẹ nàng bất ngờ gặp nạn qua đời, Dư Yểu đáng thương phải sống kiếp nương nhờ người khác.

Ba năm chịu tang trôi qua, Dư Yểu đã mười sáu. Vị hôn phu của nàng gửi thư đến, muốn đón nàng về kinh thành thành thân. Dư Yểu vui vẻ thu dọn hành lý, quyết tâm đối xử thật tốt với vị hôn phu tương lai.

Vị hôn phu của nàng cao lớn tuấn mỹ, tuy tính tình có chút nóng nảy lại thích đánh đấm chém giết, nhưng trong lòng Dư Yểu vẫn ngọt ngào như kẹo, nàng luôn quấn quýt bên cạnh chàng, cùng chàng thân mật, ôm ấp.

Trên đường đi, nàng thậm chí còn nghĩ đến chuyện sinh cho chàng mấy đứa con..

Thế nhưng, đến kinh thành rồi, nàng mới phát hiện, nàng nhận nhầm người. Vị hôn phu của nàng – Thế tử Trấn Quốc Công – căn bản chưa từng đến đón nàng…

Cha Mỹ Nhân Của Ta Hắc Hoá Rồi!!!

Tác giả: Tiểu Tân Trà

Thể loại: Tiểu Thuyết, Ngôn Tình, Trọng Sinh, Gia Đình, Cung Đấu, Xuyên Không

Team dịch: Thế Giới Tiểu Thuyết

Giới thiệu

Xuyên không đến thời cổ đại, Khương Dao nhận được một thân thế đầy buff: một người cha mỹ mạo như bình hoa, cùng với người mẹ quyền cao chức trọng.

Mẹ cô sau khi sinh cô xong liền vứt cô cho người cha ở nông thôn chăm sóc, còn mình quay lại hoàng thành tranh quyền đoạt vị. Mãi đến khi người cha cực khổ nuôi nấng cô trưởng thành, mẹ cô mới nhớ ra rằng mình còn có một đứa con gái và một người chồng.

Năm đó, cô tám tuổi.

Giữa việc tiếp tục cùng cha làm ruộng hay theo mẹ về kinh thành, cô dứt khoát chọn cái sau.

Dù sao nhà mẹ cô thật sự có ngai vàng cần kế thừa, dù sao cô cũng được nuông chiều từ nhỏ, cuộc sống điền viên quả thật không hợp với cô.

Rồi cô phát hiện mình đã đánh giá thấp sự hiểm ác của quyền mưu thời cổ đại, là một kẻ yếu đuối, cô bị hành hạ tàn nhẫn và cuối cùng chết rất thảm.

Khi biết tin cô đã chết, mẹ cô chỉ bình thản bồi dưỡng các hoàng tử khác, cuối cùng vẫn là cha cô thay cô thu dọn thi thể và mang cô về nhà.

Trọng sinh trở lại năm tám tuổi, Khương Dao thấu hiểu sâu sắc: đã yếu thì đừng có chơi nữa.

Khi mẹ cô lại đến đón cô, cô lập tức ôm chặt chân cha và khóc lớn: “Con không muốn rời xa cha đâu!”

Cha cô lại vuốt đầu cô, mỉm cười dịu dàng: “Được thôi, vậy chúng ta cùng đi.”

Khương Dao: …Khoan đã! Trước đây không phải cha nói vậy mà!?

Ban đầu cô tưởng kiếp này khởi đầu bất lợi, không chỉ phải tìm cách bảo toàn mạng sống mà còn phải bảo vệ người cha mỹ nhân yếu đuối không thể tự lo liệu mà cứ thích chen chân vào mọi chuyện.

Cho đến khi cô phát hiện, cha cô vừa dỗ cô ngủ xong thì quay đầu lại bắt đầu đại sát tứ phương.

…Sự việc phát triển sao lại không giống những gì cô nghĩ?

Cha: Ở kiếp trước, nhìn cô chết yểu, cha đau lòng đến tan nát gan ruột, hối hận khôn nguôi.

Ở kiếp này: …Ừm, hôm nay lại là một ngày cha từ con hiếu rồi.

Hình Dáng Của Tình Yêu

Điểm thi đại học được công bố.

Tôi 697 điểm, còn tên đối thủ một mất một còn Bùi Chiêu Dã kia được 713 điểm.

Trước khi đăng ký nguyện vọng, tôi lén lút thăm dò:

“Này, tớ đăng ký Thanh Hoa rồi đấy, cậu định đi đâu?”

Cậu ấy lười biếng nhìn tôi, cười xấu xa:

“Không phải nói là ghét tôi sao? Yên tâm, anh đây sẽ đến Bắc Đại.”

Sau đó, đến buổi huấn luyện quân sự chung cho tân sinh viên Thanh Hoa và Bắc Đại.

Tôi liếc mắt một cái đã thấy Bùi Chiêu Dã mặt mày âm trầm trong đám đông đối diện.

Còn trên tay tôi đang cầm là tấm biển Khoa tiếng Trung, Đại học Bắc Đại.

Ta Xuyên Thành Nữ Phụ Ác Độc Giam Cầm Nam Chính

Ta xuyên thành nữ phụ ác độc giam cầm nam chính.

Nam chính bị nguyên chủ hạ cổ, cho rằng mình là chó của nguyên chủ.

Sau khi ta giải cổ cho nam chính, ta nhẫn tâm vứt bỏ chàng.

Gặp lại nhau, chàng đã thân cư cao vị, khóe miệng nhếch lên một nụ cười:

“Chủ nhân, vì sao lại vứt bỏ ta?”

“Chẳng phải nàng từng nói, ta là cún con nàng yêu thích nhất sao? Chủ nhân.”

Coi Trọng Bác Sĩ Ôn

Khương Miễu 22 tuổi đang làm giáo viên cao trung không chịu nổi việc ba mẹ thúc giục kết hôn liên tục, vì thế tìm một người đàn ông quen thuộc gả qua. Thật không nghĩ đến người chồng vẻ ngoài thành thật, sau lưng lại cùng mối tình đầu vươn vấn qua lại, ngoài miệng thì nói chăm sóc em gái, kết quả chăm sóc đến tận giường.

Trong một lần trường học tổ chức kiểm tra sức khỏe, cô liền nhìn trúng bác sĩ phụ trách – Ôn Sâm Ngôn.

Một câu tóm tắt: Anh ta ngoại tình, chị đây liền khiến anh ta đội nón xanh, một người vui không bằng mọi người cùng vui.

 

Chương 1: Gặp mặt bác sĩ Ôn

Vào buổi tối, trong phòng khách Khương Miễu đang ngồi trên sô pha, sau khi nhìn thời gian, thẳng đến khi kim đồng hồ chỉ hướng 11 giờ, cô liền biết chồng mình Tống Tranh Nghiệp sẽ không quay về, đoán chừng lại đi với mối tình đầu, hay có thể nói an ủi tình đầu trên giường.

Cùng phim truyền hình cẩu huyết diễn ra không giống nhau, tinh thần dần dần hao tổn, Khương Miểu cầm lấy di động, quen thuộc gọi vào dãy số, lưu loát liền mạch, hiển nhiên việc này cô đã làm nhiều lần.

Chỉ trong chốc lát bên kia liền nghe máy.

“Alo? Miểu Miểu? “ Âm thanh ôn hòa từ đường dây bên kia truyền qua.

“Tôi muốn đến nhà anh, bác sĩ Ôn, có tiện không?” Khương Miễu nói chậm từng câu từng chữ, chữ cuối cùng hơi cao lên cùng âm thanh lúc trước làm tình giống nhau, âm điệu hơi làm nũng.

Ngón tay cầm di động của Ôn Sâm Ngôn tăng thêm sức lực, ma sát hàm răng, “thuận tiện”.

Có thể là nghe thấy hơi thở áp bức từ người đàn ông, Khương Miểu cao hứng nở nụ cười.

Ôn Sâm Ngôn bất đắc dĩ nói: “Có cần tôi đi đón em không?” “Không cần, tự tôi sẽ lái xe qua, anh có thể đợi tôi dưới lầu~”

Khương Miểu cùng Ôn Sâm Ngôn trò chuyện một lát, sau đó tắt điện thoại.

Nhìn căn phòng trang trí ấm áp, khóe miệng gợi lên tia châm chọc. Tống Tranh Nghiệp, anh tưởng rằng chỉ có mình anh biết sung sướng thôi sao, nghĩ rằng tôi đây sẽ vì anh mà thủ thân sao? Nằm mơ đi!

Tâm tình thật tốt sau đó tắm rửa một chút, lựa một bộ quần áo, chọn một cái áo sơ mi, cởi bỏ hai nút áo, chỉ thấy xương quai xanh tinh xảo, khuôn ngực mềm mại lộ ra một chút, phần quan trọng bị kẹt bên trong, hình thành nên một khe rãnh.

Phía dưới là chiếc váy ô vuông đơn giản, mặc trên người cô, chỉ mới che được phần đùi, lộ ra đôi chân trắng nõn thẳng tắp.

Khương Miểu lại từ tủ quần áo cầm ra đôi tất dài trên đầu gối, chỉ là đôi tất này có chút trong suốt, như ẩn như hiện, mang lên chân càng giống như yêu tinh câu dẫn khiến người khác muốn phạm tội.

Nhìn xem cách ăn mặc của bản thân, lại trang điểm nhẹ nhàng, Khương Miểu hài lòng cười, lái ra khỏi bãi đỗ xe, cô liền tiến đến chung cư của Ôn Sâm Ngôn.

Khi xe chạy đến cuối giao lộ, quả nhiên thấy được Ôn Sâm Ngôn đang đứng một bên chờ đợi.

Không giống thường ngày mặc áo trắng chỉnh tề, lúc này anh lộ ra bộ dáng nhàn nhã, Trên đầu đội mũ che hơn phân nửa gương mặt, chỉ lộ ra cái cằm kiên nghị.

Khớp xương ngón tay thon dài kẹp điếu thuốc, đứng trong góc khi thì hút khi thì nhả khói, cực kỳ giống học sinh hư hồi cô đi học, chuyên câu dẫn các cô gái nhỏ.

Dường như nhìn thấy cô đến, anh đi qua phía cô, lên xe, đôi môi có ý cười, ánh mắt trở nên nóng bỏng.

“Tôi đẹp lắm sao Ôn ca ca?” Khương Miểu chủ động câu lấy cổ anh tiến đến bên tai anh nhẹ nhàng thổi xuống.

 

Chương 2: Thân thể em rất thành thật

 

Đôi môi đỏ mọng hôn lên hầu kết của anh, nhẹ nhàng ngậm lấy, thành công nghe được tiếng thở của anh trở nên dồn dập.

Dọc theo cổ anh hướng lên trên, liếm cắn một phát, lưu lại dấu dâu tây ái muội.

Bị trêu chọc như thế anh làm sao có thể chịu đựng được, một tay đem người ôm vào trong ngực. Mở đèn trong xe, tiếp đến thông qua ánh đèn ảm đạm đánh giá cô.

Mái tóc đen của cô rối tung lên, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn tinh ranh, cái trán trơn bóng, đôi mắt kiều diễm ướt át, kế tiếp là sóng mũi yêu kiều, đôi môi son màu đỏ thẫm, đầy đặn.

Không mặc áo khoác ngoài, áo sơ mi màu trắng rơi vào tầm mắt anh có hai nút phía trên được cởi ra, tạo nên phong cảnh mê người, phía dưới là váy ngắn, đập vào mắt một đoạn đùi trắng nõn lấp ló.

Hô hấp của Ôn Sâm Ngôn không khỏi nặng xuống, khàn khàn nói: “Cố ý?”

“Vâng? Anh trai đang nói gì vậy?” Thanh âm của Khương Miểu khe khẽ, ở bên tai anh hà hơi nói.

Khương Miểu có thể cảm nhận được phía dưới của anh đang căng chặt, nơi nào đó đã chuẩn bị chờ hành động, cô vùi đầu vào lồng ngực anh, vừa lòng nở nụ cười.

“Ngày mai được nghỉ, hãy chuẩn bị tinh thần ở trên giường thật tốt đi!” Giọng nói nguy hiểm truyền vào tai cô.

Ngón tay anh mang theo vết chai mỏng, cọ xát phần đùi trắng nõn, làm cô có chút ngứa khiến cẳng chân cô đá lung tung.

Lại một phen bị anh đè lại, bàn tay hướng lên trên, tiến vào bên trong đùi, ngón tay kéo miếng vải mỏng manh yếu ớt.

Khương Miểu ở trong lòng anh xoay qua xoay lại, gương mặt ửng hồng, cũng không biết là nóng hay xấu hổ.

“Bang ——”

Mông cô bị tát một phát, có chút đau nhưng càng thêm cảm giác tê tê dại dại từ thần kinh truyền đến đại não, hưng phấn bởi dopamine, mông lại không ngừng run lên.

Tuy rằng Khương Miểu có chút hưng phấn nhưng không nghĩ đến người này sẽ đột nhiên vì cảm thấy thẹn mà đánh vào mông cô, cô không phải không biết một số đàn ông ở trên giường sẽ có những đam mê kỳ lạ.

Tuy rằng số lần cùng anh lên giường không nhiều nhưng cô có thể cảm giác được anh không giống như người có đam mê đó.

“Không thích?” Ôn Sâm Ngôn ngậm vành tai cô, tao nhã mà nói: “Nhưng thân thể của em lại rất thành thật nói với tôi, em rất thích.”

Ngón tay anh không báo trước mà nhẹ nhàng kéo chiếc quần lót che nơi địa phương huyền bí kia ra.

Chỉ thấy mặt trên có một chút ẩm ướt, hiển nhiên là thân thể cô đã động tình.

Khương Miểu cảm thấy xấu hổ nép trong ngực anh, không muốn nhìn tên đàn ông chó áo mũ chỉnh tề này nữa.

“Ư? Anh trai đang nói thích cái gì, không thích cái gì? Em nghe không hiểu.” Khương Miểu tiếp tục mạnh miệng, nói chung cô cũng thấy yên tâm, đại khái là bởi vì hôm nay cô đột nhiên hẹn gặp, cho nên biểu hiện của tên đàn ông chó này rất hưng phấn.

Ôn Sâm Ngôn rất có hứng thú chơi đùa cùng cô, “Không hiểu sao? Không có việc gì, anh trai đây sẽ từ từ dạy em.”

Anh nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô cởi ra thắt lưng của mình, âm thanh va chạm phá lệ khiến tiếng hít thở trong xe trở nên rõ ràng.

Ngay sau đó là kéo khóa quần ra, Khương Miểu cảm giác như tay mình đã chạm vào một đồ vật cực nóng.

Trong lòng âm thầm mắng: Đồ háo sắc, ngoài miệng cô lại nói: “Anh ơi, đây là cái gì a?”

“Đây là bảo bối của anh trai, em gái phải cầm nó ra.” Khi nói những lời này, giọng của Ôn Sâm Ngôn ôn hòa mang theo tia dụ dỗ.

Nuốt một ngụm nước miếng, tay cô liền bị bàn tay to lớn của anh bắt lấy, tùy ý để anh dẫn dắt mình xoa bóp “bảo bối” đang sưng lên.

Cuộc ly hôn đẹp đẽ

Tôi đã đề nghị ly hôn vào năm thứ mười hai của cuộc hôn nhân, năm mà tôi rực rỡ nhất khi làm vợ Hứa Dật.

Hứa Dật cười nhạo tôi: “Thư Niệm, đừng học theo những người phụ nữ ngu ngốc chỉ cần tình yêu mà không cần cuộc sống.”

Sau đó, tôi dọn ra khỏi biệt thự, anh ta ngừng thẻ tín dụng của tôi.

Anh ta luôn muốn tôi ngoan ngoãn khuất phục mà không cần dùng đến bạo lực.

Nhưng tôi đã chuẩn bị cho cuộc ly hôn này trong năm năm.

Một người đàn ông nông cạn, hèn hạ và bạc tình như anh ta, tại sao tôi phải tiếp tục duy trì cuộc hôn nhân này?

PHU QUÂN CỦA TA

Sau nhiều năm gả thay, muội muội trốn hôn đã hối hận.

 

Nàng tìm đến phủ của ta, nhưng ta không muốn gặp.

 

Nàng không chịu rời đi, kiên quyết đứng dưới gốc cây lê trong viện, lạnh lẽo và cô tịch, vừa quật cường lại vừa tủi thân.

 

Trần Sùng Lễ đứng trước cửa sổ nhìn nàng thật lâu, rồi quay người lại, hướng về phía ta đang đoan trang ngồi trong đại sảnh mà nói:

 

“Năm xưa đã bỏ lỡ, ta không muốn sai lầm lần nữa…”

 

Ta rút ra một con dao, c.h.é.m thẳng xuống bàn, khiến chân bàn run rẩy không ngừng.

 

Liếc hắn một cái, hắn lập tức ngừng lời, sau đó chậm rãi nói tiếp:

 

“Nhưng mà, ngẫm lại thì ý tứ của nàng mới là quan trọng. Thực ra, ta đều nghe theo nàng cả.”

Sống Lại, Em Hứa Sẽ Không Ghét Bỏ Anh Nữa

Tôi đã chết vào năm anh ấy yêu tôi nhất.

 

Khối tài sản khổng lồ, anh ấy nói buông là buông.

 

Cùng tôi chôn mình trong biển lửa.

 

Mở mắt ra, tôi trở về mười năm trước.

 

Khi đó chúng tôi vừa kết hôn, và tôi ghét anh ấy nhất.

 

Tôi chạy đến công ty của anh, lần đầu gặp lại, nghẹn ngào nói: “Thời Hoài Tự, xin lỗi anh.”

 

Anh thoáng ngẩn người, ánh mắt trầm lặng: “Nói đi, lần này em lại định hành hạ anh như thế nào?”

Suỵt, đừng lên tiếng!

“Đừng lên tiếng, giả vờ như bình thường đi!”

Lúc 3 giờ sáng, tôi bị âm báo tin nhắn ở bên cạnh gối đầu của mình đánh thức.

Tôi cầm điện thoại lên nhìn thoáng qua, tin nhắn là do chồng của tôi, Lục Cẩn gửi tới.

Thế là tôi bèn tức giận xoay người, đạp mạnh vào kẻ đang ngáy như sấm rền kia: “Anh bị khùng hả? Nửa đêm nửa hôm còn gửi tin nhắn cho em làm gì vậy?” Tôi tức giận lải nhải.

Lục Cẩn quay người qua…

Ngay lập tức, nỗi sợ hãi như sóng trào quét qua từng lỗ chân lông của tôi. Người nằm bên cạnh tôi căn bản không phải là Lục Cẩn!!!

Gã trước mắt đang mặc bộ đồ ngủ giống như Lục Cẩn, thậm chí đến vóc dáng hay kiểu tóc cũng trông vô cùng giống hệt với Lục Cẩn nhưng gương mặt lại hoàn toàn khác biệt!

Tròng mắt của gã rất lớn, trợn trừng ra ngoài còn miệng thì đỏ au giống như đã được bôi m.áu tươi, tươi cười dữ tợn nhìn tôi.

Sau Khi Vị Hôn Phu Ngoại Tình, Tôi Không Làm “Kẻ Mù Quáng” Nữa

Tôi vừa tới dưới chung cư của Kỷ Trầm thì đã nhìn thấy anh ta.

Bên cạnh anh ta còn có một cô gái khác.

Hai người vừa đi vừa cười nói, trên tay Kỷ Trầm còn xách túi đồ mua từ siêu thị.

Họ đi gần tới mới phát hiện ra tôi.

Vị hôn phu của tôi – Kỷ Trầm – sững người vài giây, sau khi hoàn hồn cũng chẳng có vẻ gì là bất ngờ.

Ngược lại, anh ta còn lặng lẽ lùi ra xa cô gái kia một chút, vẻ mặt ngạc nhiên hỏi tôi: “Tống Ấu Gia? Sao em lại ở đây?”

Tôi giơ điện thoại lên: “Ông nội bảo em tới để vun đắp tình cảm với anh.”

Cô gái đi bên cạnh anh ta tò mò nhìn tôi, cuối cùng cũng không nhịn được lên tiếng hỏi: “Chị là…”

Tôi đánh giá cô ta một lượt rồi trả lời: “Tôi là vị hôn thê của Kỷ Trầm.”

Hơi Ấm Tình Thân

Phụ thân nhận nửa tấm thịt lợn rồi bán ta vào nhà họ Triệu, chỉ vì đệ đệ vô tình buột miệng nói thèm thịt lợn kho.

Nhà họ Triệu có ba người con trai, ta được gả cho người con út.

Hai vị tẩu tẩu thì hung dữ, mẹ chồng lại cay nghiệt chua ngoa.

Ta đã chuẩn bị sẵn sàng đối mặt với những tháng ngày khổ sở.

Nhưng không ngờ, vừa bước chân vào cửa, ta lại được cả nhà họ Triệu nâng niu, chiều chuộng như báu vật.

Đạo Tình

Giới thiệu Truyện

Đây là tác phẩm hắc bang, bối cảnh hoành tráng, tình tiết đẫm máu u ám. Nếu bạn muốn xem câu truyện tình lãng mạn thì đừng nhảy vào hố này. “Đạo tình” là một thế giới đen tối, trong đó nam chính tuyệt đối không phải là người tốt.

– Nàng là một trong những tên trộm kỳ tài nhất thế kỷ hai mốt. Nàng là nữ hoàng đua xe trong bóng đêm. Nàng là một người phụ nữ giống như cơn gió, đi đến bất định.

– Hắn là ông trùm đứng nhất nhì trong giới hắc đạo. Hắn là kẻ máu lạnh, tàn nhẫn, vô tình. Không ngờ trên đời này lại có người dám động đến tài sản của hắn. Nếu người đó chán sống, hắn sẽ kết thúc mạng sống thay.

– Là tình, là yêu, là đau, hay là hận?… tất cả đều không rõ ràng.

– Trên các diễn đàn về tiểu thuyết ngôn tình ở Trung Quốc, “Đạo tình” nhận được vô số lời khen từ độc giả như “đọc đi đọc lại không chán”, “tiểu thuyết hắc bang kinh điển”… Hy vọng cuốn truyện sẽ khiến mọi người hài lòng. Còn bây giờ, chúng ta hãy bắt đầu cuộc phiêu lưu trong thế giới “Đạo tình”…

Liên Hôn Với Alpha Thanh Mai Trúc Mã Rồi

GIỚI THIỆU

Châu Thính Hà liên hôn với thanh mai trúc mã alpha.

Tuy hai người mấy năm nay chẳng có giao tiếp gì mấy, nhưng ngày tháng bây giờ hai cũng coi như tôn trọng nhau.

Cho tới khi Châu Thính Hà đi công tác về trước gặp phải Thẩm Hủ Bân đang ở thời kỳ mẫn cảm, beta không mẫn cảm với mùi hương nhưng vẫn sẽ ngửi thấy mùi tin tức tố lan khắp căn nhà, mà trong phòng cô là nồng đậm nhất.

Châu Thính Hà mở cửa phòng thì phát hiện Thẩm Hủ Bân đang nằm trên giường mình, ôm lấy gối và chăn của cô, hít hà mùi hương thuộc về riêng cô.

Châu Thính Hạ đang có ý định ly hôn kết thúc hợp tác có chút hoảng hốt.

Anh chàng trúc mã của cô hình như có Liên hôn với alpha thanh mai trúc mã rồi

Một áng văn nhỏ về nam alpha, nữ beta.

Thanh mai trúc mã, cưới trước yêu sau, nam yêu thầm nữ.

(Chú ý nho nhỏ: Điều quan trọng nhất là đọc vui vẻ nhé, không thích thì không miễn cưỡng! Không hợp gu thì có thể bỏ qua, không cần làm khó chính mình nha!!!)

Nữ chính beta ngờ nghệch trong việc tình cảm X Nam chính alpha dịu dàng, cố chấp, đức hạnh gì đó sai sai…

Không phải alpha của thế giới này đều sẽ thích omega sao???

Hạc Lệ Ngọc Kinh

Bạc Nhược U năm xưa bị gia đình ruồng bỏ, mang tiếng là sao chổi, sau trở thành nữ ngỗ tác danh tiếng khắp Giang Nam, giúp người chết “nói lời oan khuất”, được quyền quý kính trọng.

Hoắc Nguy Lâu – Chưởng Tú Y Sứ quyền lực, nổi tiếng tàn nhẫn nhưng khinh thường nữ sắc. Ban đầu y coi nàng như đồ bỏ, nhưng sau bị tài năng và khí chất của nàng cuốn hút, cuối cùng yêu thương và bảo vệ nàng trong hành trình phá án đầy nguy hiểm.

Lật Bàn Rồi! Ngôi Sao Tuyến 18 Bỗng Chốc Vụt Sáng!

Giới thiệu

Dư Vãn mắc bệnh ung thư, chẳng còn bao nhiêu ngày để sống. Là một ngôi sao nhỏ bị ghét bỏ trên mạng, cô không chỉ ký hợp đồng với một công ty lừa đảo mà còn bị kẻ cặn bã do mình nâng đỡ bỏ rơi để tránh bị liên lụy. Nhẫn nhịn suốt bao năm, đến khi cầm kết quả chẩn đoán trên tay, dây thần kinh trong đầu Dư Vãn bỗng chốc đứt gãy.

Nhìn gã đàn ông bội bạc trước mặt đang cố gắng chối bỏ mối quan hệ với mình nhưng lại còn diễn trò xào couple, Dư Vãn cười lạnh chế giễu: “Anh thử soi gương mà xem, lão nương có thèm để mắt đến anh không? Người tôi tìm là vận động viên cao 1m85 với tám múi bụng cơ bắp kia kìa!”

Một câu nói khiến dư luận dậy sóng, tên đàn ông kia bẽ mặt, còn dân tình hóng hớt lại phấn khích. Dư Vãn thuận thế bắt đầu… tuyển chồng!

Dư Vãn đã hoàn toàn điên loạn, bắt đầu phản pháo lại đám antifan, đối đầu với công ty quản lý xấu xa và trực tiếp leo thẳng lên hot search, nổi tiếng trở lại ngoài dự tính.

Trong chương trình hẹn hò, mọi người nhìn kẻ mà trước đây họ coi là “ngựa đen” Dư Vãn mà thở dài: “Chị thật đẹp với tinh thần thế này đấy”

Nhưng không ai biết rằng, một vị ảnh đế đã lặng lẽ gõ cửa phòng của Dư Vãn, lúng túng nói: “Tôi… cao 1m85, và cơ bụng tám múi…”
Các chương mới nhất

Thập Niên 70: Mỹ Nhân Yêu Kiều Thức Tỉnh Rồi

Tạ Tiểu Ngọc là cháu gái trưởng thôn, dáng vẻ xinh đẹp, tính cách tốt bụng, đôi mắt long lanh giống như biết nói chuyện.

Tạ Tiểu Ngọc thích một thanh niên trí thức xuống quê, lấy phần lương thực không nhiều nấu thành cơm, dùng lá sen gói kỹ len lét nhét vào túi của Nghiêm Dặc.

Chăm sóc người nhà của anh, yêu quý em gái nhỏ của anh.

Nhưng Tạ Tiểu Ngọc không biết Nghiêm Dặc có thích cô hay không…

Nghiêm gia bình phản, hỏi Tạ Tiểu Ngọc muốn điều gì?

Tạ Tiểu Ngọc nhìn thấy tình huống ở thế giới song song, một người đầy ân huệ, cô gả cho Nghiêm Dặc, hai người sống một cuộc đời đầy oán hận.

Tạ Tiểu Ngọc thấy trước tình huống, liền đổi câu nói muốn làm vợ của Nghiêm Dặc, kịp thời đổi thành: Cháu muốn làm em gái Nghiêm Dặc.

Nghiêm gia sau khi đến Bắc Kinh, Tạ Tiểu Ngọc có công việc, vui vẻ kiếm tiền, phiền não duy nhất chính là Nghiêm Dặc, không có gì lại chạy đến bên cạnh cô, còn không có nói có thích cô hay không.

Tạ Tiểu Ngọc hận nên thề, nhất định phải tìm một người đàn ông tốt gấp một trăm lần Nghiêm Dặc.

Có người giới thiệu đối tượng cho Tạ Tiểu Ngọc, lúc coi mắt Nghiêm Dặc cũng ở đây.

Tạ Tiểu Ngọc giới thiệu Nghiêm Dặc với người đàn ông đối diện: “Đây là anh tôi…”

Nghiêm Dặc lạnh lùng cười một tiếng: “Thường những người đàn ông trả lời lại, đều bị tôi chặt đứt chân, lại thích đi chợ coi mắt, chê cười.”

Quỷ Đoản Mệnh Nhà Họ Tạ Sống Lâu Trăm Tuổi Rồi

Văn án

Mọi người vẫn luôn truyền miệng, rằng nếu quan tài không thể đóng được là vì khi sinh thời còn chấp niệm, từ niệm mà hoá thành ma, nếu không hoá giải, thì các thế hệ sau sẽ gặp tai ương.Công việc của Yến Tam Hợp chính là hoá giải tâ, ma cho người đã khuất.

Có một ngày nàng bị Tạ tam gia cuốn lấy, nói hắn có tâm ma.

Yến Tam Hợp: Ta không lo chuyện người sống.

Tạ tam gia: Ai cũng nói ta đoản mệnh, ngươi coi như là ta đặt cọc trước đi.

Sau đó, người khắp kinh thành đều không hiểu nổi, Tạ tam gia hôm nay đến tiệm son, ngày mai đến tiệm trang sức.

Cửa hàng trang sức: Tam gia, ngài muốn gì thế?

Tạ tam gia: Lấy lòng nương tử.

Đợi đã, không phải hắn nói là không muốn khiến cho cô nương nhà người ta phải làm quả phụ thủ tiết sao? Ai mà xui xẻo thế?

Yến Tam Hợp: Ta.

Cổ Đại, Khác, Ngôn tình