Tôi cầm tờ kết quả khám thai đến tìm Phó Tư Hàn.
Người mở cửa lại là “bạch nguyệt quang” trong lòng anh ta.
Cô gái ấy mỉm cười áy náy:
“Anh ấy vừa ngủ rồi, chị tìm anh ấy có việc gì sao?”
Tôi nhìn lớp son đỏ nhòe trên môi cô ta, đôi chân còn khẽ run rẩy, giọng bình thản:
“Vậy nhờ cô nói với anh ta, trong thư phòng có tài liệu cần ký.”
Khi tôi rời đi, cả công ty đều bàn tán xôn xao.
Họ đoán lần này Phó Tư Hàn sẽ dùng thủ đoạn gì để ép tôi ly hôn.
Nhưng họ không biết…
Lần này, là tôi không cần anh ta nữa.
Khi sử dụng trang web này, bạn đồng ý với việc sử dụng cookie như được mô tả trong Chính sách bảo mật của chúng tôi.