02.
Khi Tống Lê tới, Lục Chuẩn đang đắp khăn lông lên đùi tôi, vẻ mặt dịu dàng.
“A Chuẩn, đã lâu không gặp!”
Người đàn ông trước mặt đột nhiên sửng sốt, tay run run nắm chặt khăn lông.
Một lúc sau, anh ấy mới đứng dậy, giọng điệu vô cùng bình tĩnh nói: “Đã lâu không gặp, Tống Lê.”
Giọng điệu xa cách, vẻ mặt lạnh lùng, nếu không phải tay anh ấy giấu trong túi áo cuộn thành nắm đấm, tôi còn nghĩ rằng hai người họ không biết nhau.
Tống Lê, bạn cùng bàn thời cấp ba của tôi, đã cướp đi người đàn ông là vị hôn phu của tôi.
Tôi đã không thích cô ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Một người phụ nữ thích học theo tôi tất cả mọi thứ.
Thấy tôi uốn tóc xoăn, hôm sau tóc cô ấy cũng xoăn sóng xuất hiện trước mắt tôi.
Ngay cả quần áo, giày dép, trang sức cũng y hệt tôi như sao chép.
Cho nên sau khi tôi hủy hôn với Tô Mặc, biết tin hai người họ ở bên nhau, tôi cũng không quá bất ngờ.
“Cảm ơn anh đã tặng em sợi dây chuyền này, em rất thích.”
Nhìn sợi dây chuyền quen thuộc đó, tim tôi như có một lỗ thủng, tất cả uất ức trong lòng lập tức như vỡ òa.
Bởi vì tôi nói với Lục Chuẩn muốn sợi dây chuyền này, anh ấy nói dù giá nào cũng sẽ mua cho tôi.
Không ngờ bây giờ lại ở trên cổ Tống Lê.
Khoảng thời gian đó, Lục Chuẩn bận tối mắt tối mũi, vừa phải chăm sóc tôi, vừa xử lý chuyện ở công ty.
Tôi đau lòng vì anh ấy, nói mình đột nhiên không thích sợi dây đó nữa, muốn anh ấy ở cạnh tôi là được rồi.
Không ngờ Lục Chuẩn vẫn bớt chút thời gian ra nước ngoài một chuyến.
Khi trở về, anh ấy chỉ mang cho tôi một chai nước hoa Pháp.
Anh ấy nói, sợi dây chuyền đó đã bị một người bí ẩn lớn mặt nào đó mua rồi, sau đó buồn bã nằm trong lòng tôi muốn được an ủi.
Anh ấy còn nói: “Đường Đường, anh sẽ đem kim cương đá quý cao cấp nhất thế giới làm thành một sợi dây chuyền tặng cho em.”
Khi sử dụng trang web này, bạn đồng ý với việc sử dụng cookie như được mô tả trong Chính sách bảo mật của chúng tôi.