Shopee Chạm để tắt
Skip to main content

NHẤT NIỆM NHƯ CA

9:36 chiều – 11/01/2025

27.

Họa Nam Thần lập tức ngồi bật dậy.

“Ở ngay trong Nhập Uyển Phường, rất gần vương phủ!”

Ban đêm đang thi hành lệnh giới nghiêm, vậy mà hắn lại dám xuất hiện gần vương phủ của thân vương.

Họa Nam Thần cầm theo một thanh kiếm, sải bước ra ngoài.

“Hắn chắc chắn mang theo ác quỷ. Họa Nam Thần, ngươi nghĩ cách thoát ra khỏi thân thể ta đi, ta tự đi được.”

Họa Nam Thần thẳng thừng từ chối: “Đừng mơ.”

“Kẻ này tu luyện tà thuật, rất có khả năng là kẻ đã khiến ngươi bị ly hồn. Hắn tu vi cực cao, lại có ác quỷ giúp sức, ngay cả ta cũng khó mà chống lại!”

“Vậy ta càng phải đi.”

“Ngươi nếu xảy ra chuyện gì, tất cả công sức của chúng ta sẽ đổ sông đổ biển!”

Chưa nói dứt câu, Họa Nam Thần đã rời khỏi vương phủ.

Hắn trầm giọng nói: “Biệt Cửu Ca, ngươi quan trọng hơn ta.”

Lời nói vang lên như tiếng chuông lớn, khiến lòng ta xao động.

Trong con hẻm tối mờ, một người đàn ông toàn thân bao phủ bởi khí quỷ lạnh lẽo ẩn mình trong bóng tối. Giọng nói khàn khàn như lưỡi dao cùn cọ vào sắt thép, nghe thật quái dị.

“Thì ra là thân thể Lục Âm, chẳng trách tuổi còn trẻ đã có thể khiến ta bị thương thế này.”

Tên tà đạo chắc chắn đã bị trọng thương nặng, nếu không, hắn đã không đến mức bất đắc dĩ phải dùng cách ác quỷ nhập thân để tăng cường tu vi.

“Khí quỷ quấn quanh thân, hắn đã rơi vào ma đạo. Họa Nam Thần, giờ rút lui vẫn còn kịp.”

Họa Nam Thần không hề dao động.

“Huyết làm trận, vẽ đất thành lao, Khổng Kiên Thành đúng là đã dạy ngươi rất tốt. Nhưng hắn chưa đủ thông minh.”

Tên tà đạo cười khẩy, ánh mắt nhìn ta đầy nham hiểm.

“Thân thể Lục Âm của tiểu cô nương, tất nhiên là lò luyện đỉnh cấp nhất.”

“Ngươi biết sư phụ ta?” Ta lờ đi những lời bất kính của hắn, chỉ chú ý đến việc hắn nhắc đến sư phụ.

“Haha, sao lại không biết? Ngay cả khi hóa thành tro ta cũng nhận ra. Nếu không phải do hắn, ta làm sao rơi vào tà đạo? Hắn chính là kẻ khiến ta thành ra thế này!”

“Ngươi nói bậy!”
Sư phụ ta tuyệt đối không phải người như vậy.

 

28.

“Hắn nợ ta, thì để đồ đệ nhỏ của hắn trả thay. Ta vừa hay cần một lò luyện đỉnh để dung hợp sức mạnh. Chỉ cần thành công, thiên hạ này sẽ là của ta!”

“Đồ sâu kiến, vọng tưởng!”

Họa Nam Thần từ nãy đến giờ nghe mà nhịn không nổi, rút kiếm tiến lên. Kiếm khí lạnh lẽo xuyên qua lớp khí quỷ bao quanh kẻ tà đạo, mũi kiếm hướng thẳng vào mặt hắn.

“Hai hồn nhập một?” Tà đạo giật mình, vội lùi lại.

Theo lý, binh khí thường không thể xuyên qua lá chắn khí quỷ, nhưng Họa Nam Thần vốn có chính khí hộ thân, lại thêm thanh kiếm nhiễm đầy huyết khí ác nhân, dễ dàng phá tan lớp phòng thủ của hắn.

“Không đúng, là sinh hồn nhập thể! Thảo nào, thảo nào ta tìm mãi không ra sinh hồn của Họa Nam Thần. Thì ra hắn ở trên thân thể ngươi, tiểu nha đầu Lục Âm chi thể, trời sinh thiên nhãn. Không ngờ ngươi lại phát hiện ra hắn. Đã vậy, hôm nay ta sẽ thu cả hai các ngươi lại, khỏi phải mất công thêm lần nữa!”

Tà đạo gọi ra ba con ác quỷ, tất cả cùng lao tới.

Ta chỉ có thể trơ mắt nhìn Họa Nam Thần dùng cơ thể ta để đối phó với chúng. Nhưng dù sao hắn cũng không giỏi đối phó với quỷ.

Ác quỷ bị kiếm khí làm tổn thương nhưng không chí mạng, trái lại càng trở nên điên cuồng bám riết.

Mà khí quỷ lại gây hại cho sinh hồn, nếu Họa Nam Thần bị nhiễm quá nhiều, sinh hồn của hắn sẽ không thể quay về thân thể.

Ta đang nóng ruột, thì một giọng nói từ xa vọng đến, tựa như thiên âm giáng trần.

“Tiểu Cửu đạo hữu! Chúng ta đến trợ giúp ngươi!”

Theo ánh mắt của Họa Nam Thần, ta nhìn thấy vài vị đạo hữu từ các đạo quán khác, còn có cả tăng nhân của Thiên Âm Tự. Có người quen, cũng có người lạ, đều đến để truy bắt tà đạo.

Nhờ sự trợ giúp của họ, việc chế ngự ác quỷ trở nên dễ dàng hơn.

 

29.

Họa Nam Thần tập trung đuổi theo tà đạo, nhưng tên này rất xảo quyệt. Thấy tình thế bất lợi liền bỏ chạy.

“Không đúng, Họa Nam Thần, hắn đang cố ý dẫn dụ chúng ta đi lẻ!”

Quả nhiên, khi phát hiện mình đã bị dẫn tới nơi khác, tà đạo liền dừng lại, không bỏ chạy nữa.

Hắn cười ngạo nghễ, quanh người bao phủ bởi khí quỷ dày đặc, dần dần hiện ra hình dáng của một quỷ vương.

“Đồ điên! Hắn nuốt cả quỷ vương, không sợ nổ tung mà chết sao?” Ta nhịn không được, buột miệng chửi.

“Quả là một kẻ gan dạ, nhưng dù võ công ngươi cao cường, cũng làm được gì ta?” Tà đạo cười lạnh, “Ta sẽ luyện sinh hồn của ngươi thành quỷ tướng, còn cô nương nhỏ này thành lò luyện đỉnh. Sau đó, để hai người các ngươi tự tàn sát lẫn nhau.”

Đôi mắt Họa Nam Thần đỏ ngầu, giọng đầy sát khí: “Ngươi muốn chết.”

“Chết chính là ngươi, kẻ không biết tự lượng sức.”

Tà đạo hóa thành một làn khói đen, xông thẳng tới.

Khí sát quá nặng, nặng đến mức không thể nhấc chân nổi. Nếu hắn lao thẳng vào như vậy, không chỉ sinh hồn của Họa Nam Thần mà ngay cả người sống như ta cũng không chịu nổi.

“Ngươi ra khỏi thân thể ta ngay!” Ta sốt ruột hét lên.

Họa Nam Thần thực sự rời khỏi cơ thể ta, nhưng hắn không hề tránh né.

Dưới làn khí sát cuồn cuộn, hắn không do dự mà đứng chắn trước mặt ta, dùng sinh hồn của mình để đón nhận toàn bộ sát khí.

“Họa Nam Thần!”

“Họa Nam Thần!”

“Họa Nam Thần… ngươi nói gì đi chứ…”

Thời gian dường như ngừng trôi. Đến khi lớp khí sát tản đi, ta vẫn không nghe thấy tiếng Họa Nam Thần.

Ta không còn nhìn thấy sinh hồn của hắn nữa.

“Đáng tiếc, một sinh hồn như Họa Nam Thần có thể làm hồn khí luyện quỷ vương tuyệt hảo. Giờ thì tan biến mất rồi, phí phạm thật.”

“Ta phải giết ngươi, ta nhất định phải giết ngươi!”

 

30.

Ta gượng dậy, nhặt thanh kiếm của Họa Nam Thần. Một nhát cắt vào cổ tay, máu tuôn như suối, tụ lại thành hình một trận pháp trên đất.

“Thân làm khí, máu làm dẫn, hồn làm tế, kính thỉnh Tu La Võ Thần nhập thân, trừ quỷ đạo, phá vạn tà…”

Tà đạo kinh hoảng lùi lại, gương mặt đầy vẻ sợ hãi. “Tu La Tế! Ngươi điên rồi, ngươi định đồng quy vu tận sao?”

Ta cắn răng không đáp, chỉ chăm chú niệm chú, ánh mắt khóa chặt vào hắn.

“Thân làm khí, máu làm dẫn… mời thần nhập thể, giúp ta phá vạn tà, thần lâm, trận thành…”

Ngón tay nhuốm máu sắp chạm lên trán, thì một chiếc phất trần từ xa phóng tới, quất trúng tay ta, làm ta không thể tiếp tục.

“Tiểu Cửu, dừng tay!”

Một lão đạo sĩ từ xa chạy đến, vừa quát tháo vừa thở hồng hộc, “Ta dạy ngươi Tu La Tế là để biết có trận pháp này, không phải để ngươi liều mạng! Con nha đầu điên này, ta mới đi một ngày, ngươi đã giở trò như vậy rồi!”

“Thầy!” Nhìn người thấy đến, ta không kiềm được nữa, òa khóc nức nở.

“Con tà đạo kia giết trượng phu của con! Hắn giết Họa Nam Thần rồi! Con thành quả phụ rồi!”

Sư phụ dùng phất trần gạt gạt tay, “Thôi thôi, chuyện đó để sau, để ta thu phục tên nghịch đồ bội đạo này trước đã!”

Tà đạo biến sắc, “Không ngờ ngươi đến nhanh như vậy. Xem ra đám ác quỷ ngoài thành không thể lừa ngươi, sư huynh quả nhiên vẫn nhạy bén như xưa.”

Sư phụ nghiêm giọng quát: “Câm miệng! Ta đã không còn là sư huynh của ngươi. Ngươi dám làm hại đồ tế của ta, ta nhất định bắt ngươi phải hối hận vì những gì đã làm hôm nay!”

Ta chưa từng biết sư phụ mình lại có một kẻ phản giáo sư đệ, cũng chưa từng nghĩ ông ngoài việc thường ngày lừa tiền lì xì của ta để mua rượu, còn có thể trở nên đáng sợ và uy nghiêm như thế này.

Sư phụ nghiêm túc ra tay, giống như Chung Quỳ bắt quỷ, dễ dàng áp chế tên tà đạo có quỷ vương nhập thể.