Ở kiếp này, tôi cố tình tránh né tất cả những mối liên hệ với Lục Thừa Xuyên.
Anh đi thương xót vợ con người anh em đã mất của mình.
Vậy thì tôi cũng sẽ chăm sóc người đồng đội góa vợ của anh.
Tôi đi lại con đường năm xưa anh từng chọn, vậy mà người bật khóc lại là anh.
“Giang Vi, em có chồng rồi đấy, em có biết không?”
Tôi bật cười không thành tiếng.
“Ồ, thì ra anh cũng biết à.”
Khi sử dụng trang web này, bạn đồng ý với việc sử dụng cookie như được mô tả trong Chính sách bảo mật của chúng tôi.