Khương Miễu 22 tuổi đang làm giáo viên cao trung không chịu nổi việc ba mẹ thúc giục kết hôn liên tục, vì thế tìm một người đàn ông quen thuộc gả qua. Thật không nghĩ đến người chồng vẻ ngoài thành thật, sau lưng lại cùng mối tình đầu vươn vấn qua lại, ngoài miệng thì nói chăm sóc em gái, kết quả chăm sóc đến tận giường.
Trong một lần trường học tổ chức kiểm tra sức khỏe, cô liền nhìn trúng bác sĩ phụ trách – Ôn Sâm Ngôn.
Một câu tóm tắt: Anh ta ngoại tình, chị đây liền khiến anh ta đội nón xanh, một người vui không bằng mọi người cùng vui.
Chương 1: Gặp mặt bác sĩ Ôn
Vào buổi tối, trong phòng khách Khương Miễu đang ngồi trên sô pha, sau khi nhìn thời gian, thẳng đến khi kim đồng hồ chỉ hướng 11 giờ, cô liền biết chồng mình Tống Tranh Nghiệp sẽ không quay về, đoán chừng lại đi với mối tình đầu, hay có thể nói an ủi tình đầu trên giường.
Cùng phim truyền hình cẩu huyết diễn ra không giống nhau, tinh thần dần dần hao tổn, Khương Miểu cầm lấy di động, quen thuộc gọi vào dãy số, lưu loát liền mạch, hiển nhiên việc này cô đã làm nhiều lần.
Chỉ trong chốc lát bên kia liền nghe máy.
“Alo? Miểu Miểu? “ Âm thanh ôn hòa từ đường dây bên kia truyền qua.
“Tôi muốn đến nhà anh, bác sĩ Ôn, có tiện không?” Khương Miễu nói chậm từng câu từng chữ, chữ cuối cùng hơi cao lên cùng âm thanh lúc trước làm tình giống nhau, âm điệu hơi làm nũng.
Ngón tay cầm di động của Ôn Sâm Ngôn tăng thêm sức lực, ma sát hàm răng, “thuận tiện”.
Có thể là nghe thấy hơi thở áp bức từ người đàn ông, Khương Miểu cao hứng nở nụ cười.
Ôn Sâm Ngôn bất đắc dĩ nói: “Có cần tôi đi đón em không?” “Không cần, tự tôi sẽ lái xe qua, anh có thể đợi tôi dưới lầu~”
Khương Miểu cùng Ôn Sâm Ngôn trò chuyện một lát, sau đó tắt điện thoại.
Nhìn căn phòng trang trí ấm áp, khóe miệng gợi lên tia châm chọc. Tống Tranh Nghiệp, anh tưởng rằng chỉ có mình anh biết sung sướng thôi sao, nghĩ rằng tôi đây sẽ vì anh mà thủ thân sao? Nằm mơ đi!
Tâm tình thật tốt sau đó tắm rửa một chút, lựa một bộ quần áo, chọn một cái áo sơ mi, cởi bỏ hai nút áo, chỉ thấy xương quai xanh tinh xảo, khuôn ngực mềm mại lộ ra một chút, phần quan trọng bị kẹt bên trong, hình thành nên một khe rãnh.
Phía dưới là chiếc váy ô vuông đơn giản, mặc trên người cô, chỉ mới che được phần đùi, lộ ra đôi chân trắng nõn thẳng tắp.
Khương Miểu lại từ tủ quần áo cầm ra đôi tất dài trên đầu gối, chỉ là đôi tất này có chút trong suốt, như ẩn như hiện, mang lên chân càng giống như yêu tinh câu dẫn khiến người khác muốn phạm tội.
Nhìn xem cách ăn mặc của bản thân, lại trang điểm nhẹ nhàng, Khương Miểu hài lòng cười, lái ra khỏi bãi đỗ xe, cô liền tiến đến chung cư của Ôn Sâm Ngôn.
Khi xe chạy đến cuối giao lộ, quả nhiên thấy được Ôn Sâm Ngôn đang đứng một bên chờ đợi.
Không giống thường ngày mặc áo trắng chỉnh tề, lúc này anh lộ ra bộ dáng nhàn nhã, Trên đầu đội mũ che hơn phân nửa gương mặt, chỉ lộ ra cái cằm kiên nghị.
Khớp xương ngón tay thon dài kẹp điếu thuốc, đứng trong góc khi thì hút khi thì nhả khói, cực kỳ giống học sinh hư hồi cô đi học, chuyên câu dẫn các cô gái nhỏ.
Dường như nhìn thấy cô đến, anh đi qua phía cô, lên xe, đôi môi có ý cười, ánh mắt trở nên nóng bỏng.
“Tôi đẹp lắm sao Ôn ca ca?” Khương Miểu chủ động câu lấy cổ anh tiến đến bên tai anh nhẹ nhàng thổi xuống.
Chương 2: Thân thể em rất thành thật
Đôi môi đỏ mọng hôn lên hầu kết của anh, nhẹ nhàng ngậm lấy, thành công nghe được tiếng thở của anh trở nên dồn dập.
Dọc theo cổ anh hướng lên trên, liếm cắn một phát, lưu lại dấu dâu tây ái muội.
Bị trêu chọc như thế anh làm sao có thể chịu đựng được, một tay đem người ôm vào trong ngực. Mở đèn trong xe, tiếp đến thông qua ánh đèn ảm đạm đánh giá cô.
Mái tóc đen của cô rối tung lên, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn tinh ranh, cái trán trơn bóng, đôi mắt kiều diễm ướt át, kế tiếp là sóng mũi yêu kiều, đôi môi son màu đỏ thẫm, đầy đặn.
Không mặc áo khoác ngoài, áo sơ mi màu trắng rơi vào tầm mắt anh có hai nút phía trên được cởi ra, tạo nên phong cảnh mê người, phía dưới là váy ngắn, đập vào mắt một đoạn đùi trắng nõn lấp ló.
Hô hấp của Ôn Sâm Ngôn không khỏi nặng xuống, khàn khàn nói: “Cố ý?”
“Vâng? Anh trai đang nói gì vậy?” Thanh âm của Khương Miểu khe khẽ, ở bên tai anh hà hơi nói.
Khương Miểu có thể cảm nhận được phía dưới của anh đang căng chặt, nơi nào đó đã chuẩn bị chờ hành động, cô vùi đầu vào lồng ngực anh, vừa lòng nở nụ cười.
“Ngày mai được nghỉ, hãy chuẩn bị tinh thần ở trên giường thật tốt đi!” Giọng nói nguy hiểm truyền vào tai cô.
Ngón tay anh mang theo vết chai mỏng, cọ xát phần đùi trắng nõn, làm cô có chút ngứa khiến cẳng chân cô đá lung tung.
Lại một phen bị anh đè lại, bàn tay hướng lên trên, tiến vào bên trong đùi, ngón tay kéo miếng vải mỏng manh yếu ớt.
Khương Miểu ở trong lòng anh xoay qua xoay lại, gương mặt ửng hồng, cũng không biết là nóng hay xấu hổ.
“Bang ——”
Mông cô bị tát một phát, có chút đau nhưng càng thêm cảm giác tê tê dại dại từ thần kinh truyền đến đại não, hưng phấn bởi dopamine, mông lại không ngừng run lên.
Tuy rằng Khương Miểu có chút hưng phấn nhưng không nghĩ đến người này sẽ đột nhiên vì cảm thấy thẹn mà đánh vào mông cô, cô không phải không biết một số đàn ông ở trên giường sẽ có những đam mê kỳ lạ.
Tuy rằng số lần cùng anh lên giường không nhiều nhưng cô có thể cảm giác được anh không giống như người có đam mê đó.
“Không thích?” Ôn Sâm Ngôn ngậm vành tai cô, tao nhã mà nói: “Nhưng thân thể của em lại rất thành thật nói với tôi, em rất thích.”
Ngón tay anh không báo trước mà nhẹ nhàng kéo chiếc quần lót che nơi địa phương huyền bí kia ra.
Chỉ thấy mặt trên có một chút ẩm ướt, hiển nhiên là thân thể cô đã động tình.
Khương Miểu cảm thấy xấu hổ nép trong ngực anh, không muốn nhìn tên đàn ông chó áo mũ chỉnh tề này nữa.
“Ư? Anh trai đang nói thích cái gì, không thích cái gì? Em nghe không hiểu.” Khương Miểu tiếp tục mạnh miệng, nói chung cô cũng thấy yên tâm, đại khái là bởi vì hôm nay cô đột nhiên hẹn gặp, cho nên biểu hiện của tên đàn ông chó này rất hưng phấn.
Ôn Sâm Ngôn rất có hứng thú chơi đùa cùng cô, “Không hiểu sao? Không có việc gì, anh trai đây sẽ từ từ dạy em.”
Anh nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô cởi ra thắt lưng của mình, âm thanh va chạm phá lệ khiến tiếng hít thở trong xe trở nên rõ ràng.
Ngay sau đó là kéo khóa quần ra, Khương Miểu cảm giác như tay mình đã chạm vào một đồ vật cực nóng.
Trong lòng âm thầm mắng: Đồ háo sắc, ngoài miệng cô lại nói: “Anh ơi, đây là cái gì a?”
“Đây là bảo bối của anh trai, em gái phải cầm nó ra.” Khi nói những lời này, giọng của Ôn Sâm Ngôn ôn hòa mang theo tia dụ dỗ.
Nuốt một ngụm nước miếng, tay cô liền bị bàn tay to lớn của anh bắt lấy, tùy ý để anh dẫn dắt mình xoa bóp “bảo bối” đang sưng lên.
You cannot copy content of this page